Tôi vẫn nhớ như in cái buổi chiều mưa phùn ở Sài Gòn năm ngoái, khi tôi lười biếng cuộn feed TikTok và tình cờ đụng phải trailer của Na Tra 2: Ma Đồng Náo Hải. Ban đầu, tôi nghĩ “lại phim hoạt hình Trung Quốc à, chắc xem cho vui thôi”. Nhưng rồi, chỉ sau 10 phút đầu, tôi đã ngồi dán mắt vào màn hình, miệng há hốc vì những pha hành động mượt mà, cảnh quay 3D sống động như phim bom tấn Hollywood. Lúc đó, tôi đang là fan cứng của anime Nhật – từ Attack on Titan đến Demon Slayer, tôi coi không sót tập nào. Thế mà giờ đây, tôi phải thừa nhận: hoạt hình 3D Trung Quốc đang làm tôi “lệch hướng” mất rồi. Bạn có bao giờ tự hỏi, tại sao một ngành công nghiệp từng bị coi là “em út” lại đang dần vượt mặt ông lớn anime Nhật Bản không? Hôm nay, tôi muốn chia sẻ vài suy nghĩ cá nhân, dựa trên những gì tôi quan sát và “nghiện” trong suốt năm qua, đặc biệt là với đà bùng nổ của năm 2025 này.
Hãy bắt đầu từ những gì gần gũi nhất: công nghệ. Nếu bạn từng xem anime Nhật, bạn sẽ thấy họ vẫn trung thành với phong cách 2D truyền thống – những nét vẽ tay tỉ mỉ, biểu cảm nhân vật “đốn tim” kiểu otaku. Đó là sức hút riêng, không thể phủ nhận. Nhưng hoạt hình 3D Trung Quốc thì khác hẳn, nó như một cú “upgrade” đột phá. Tôi nhớ lần xem Bạch Xà: Duyên Khởi, cảnh rồng bay lượn trên núi non hùng vĩ, nước sông cuồn cuộn – tất cả đều mượt mà đến mức tôi tưởng đang xem CGI từ Marvel. Tại sao họ làm được vậy? Đơn giản vì Trung Quốc có một “hệ sinh thái” khổng lồ hỗ trợ: ngành game điện tử bùng nổ với Tencent hay NetEase, nơi các studio 3D được rèn luyện qua hàng tá dự án AAA. Theo những gì tôi đọc được từ các diễn đàn như Reddit hay Bilibili, các studio Trung Quốc giờ đây vượt trội hẳn ở khâu xây dựng nền cảnh và hiệu ứng ánh sáng. Anime Nhật đôi khi vẫn “kẹt” ở 3D thô cứng, như một số cảnh trong Sword Art Online, nhưng donghua thì không – họ dùng AI hỗ trợ render, làm cho mọi thứ nhanh hơn, đẹp hơn. Kết quả? Những bộ phim như Quỷ Bí Chi Chủ hay Vũ Động Càn Khôn Phần 5 (ra mắt đầu 2025) không chỉ đẹp mà còn “nặng đô” về hành động, khiến tôi xem mà tim đập thình thịch.

Nhưng công nghệ thôi chưa đủ, phải có “tiền” nữa chứ! Đây là điểm tôi thấy “ghen tị” nhất khi so với anime Nhật. Trung Quốc đầu tư điên cuồng vào ngành hoạt hình – chính phủ hỗ trợ qua các quỹ văn hóa, cộng với các ông lớn như Bilibili, iQIYI đổ tiền tỷ vào sản xuất. Năm 2025 này, họ ra mắt cả tá bom tấn: từ Kiếm Lai Phần 2 với thế giới huyền huyễn sâu sắc, đến Thế Giới Hoàn Mỹ kể chuyện thiếu niên vươn lên bi tráng. Tôi từng theo dõi doanh thu, và Na Tra 2 đã phá kỷ lục phòng vé toàn cầu, vượt qua cả một số anime lớn của Nhật. Bạn nghĩ sao nếu tôi bảo rằng, chỉ riêng thị trường nội địa 1,4 tỷ dân đã đủ để họ “nuôi” ngành này khổng lồ? Anime Nhật thì sao? Họ cũng mạnh, nhưng ngân sách thường bị chia nhỏ cho hàng trăm studio độc lập, dẫn đến chất lượng không đồng đều. Tôi từng thất vọng với vài season anime gần đây, animation “tiết kiệm” quá, trong khi donghua thì cứ như “tiền không phải vấn đề”.
Rồi còn chuyện nội dung nữa, cái làm tôi “nghiện” thật sự. Anime Nhật hay ở sự tinh tế cảm xúc, những câu chuyện đời thường xen lẫn siêu nhiên. Nhưng hoạt hình 3D Trung Quốc thì bùng nổ với scale lớn lao – tu tiên, phục ma, isekai kiểu Trung, tất cả đậm chất văn hóa Á Đông nhưng dễ tiếp cận toàn cầu. Lấy ví dụ Đấu Phá Thương Khung, bộ này tôi xem từ phần đầu và giờ đang háo hức phần mới 2025. Nhân vật chính Tiêu Viêm, từ kẻ bị ruồng bỏ trở thành cường giả, hành trình ấy không chỉ kịch tính mà còn truyền động lực. Hay Nhất Niệm Vĩnh Hằng Phần 3, kết hợp hài hước với triết lý sâu sắc về sự sống. Bạn có thắc mắc không: Tại sao donghua lại “dễ nghiện” hơn? Vì họ không ngại “quy mô lớn” – đánh nhau thì núi sập, phép thuật thì trời long đất lở, trong khi anime đôi khi giữ nhịp chậm để build cảm xúc. Tôi thì thích cả hai, nhưng nếu phải chọn để “chill” cuối tuần, giờ tôi hay chọn donghua vì nó mang lại cảm giác “hoành tráng” mà không lê thê.
Và đừng quên yếu tố toàn cầu hóa. Anime Nhật thống trị nhờ Crunchyroll, Netflix, nhưng donghua đang đuổi kịp nhanh chóng. Năm nay, tôi thấy The Fated Magical Princess – một bộ isekai Trung – vượt mặt cả Solo Leveling về lượt xem trên các nền tảng stream. Họ dịch sub nhanh, lồng tiếng chất lượng, và đẩy mạnh marketing trên TikTok, YouTube. Kết quả? Fan anime như tôi bắt đầu “chuyển nhà”, từ sub Nhật sang Bilibili. Trung Quốc còn khôn ngoan ở chỗ xuất khẩu văn hóa: những motif từ thần thoại như Na Tra hay Bạch Xà dễ lan tỏa, không bị “kén” như một số trope anime quá Nhật Bản hóa.
Tất nhiên, anime Nhật vẫn là “ông hoàng” về sáng tạo và cộng đồng otaku cuồng nhiệt. Họ có lịch sử trăm năm, và tôi vẫn yêu One Piece vì sự kiên trì ấy. Nhưng với đà này, hoạt hình 3D Trung Quốc không chỉ “vượt mặt” mà còn bổ sung, làm phong phú thêm thế giới animation. Năm 2025, với hơn 20 bộ donghua mới hứa hẹn, tôi dự đoán họ sẽ chiếm sóng lớn hơn nữa. Bạn thì sao? Đã thử xem Na Tra 2 chưa? Nếu chưa, hãy thử đi – biết đâu bạn cũng sẽ “lệch hướng” như tôi. Cuối cùng, animation là để vui, để mơ mộng, và giờ đây, Trung Quốc đang mời gọi chúng ta vào một thế giới mới mẻ, đầy màu sắc. Ai mà chẳng muốn khám phá chứ?
